Gặp gỡ mẹ Alix Le Clerc

LÊN ĐƯỜNG TIẾN VỀ MIỀN VOSGES

Chúng ta trèo lên ngọn Núi Thánh (Le Saint Mont)
Chính tại địa điểm miền đông nước Pháp này, mà vào thế kỷ XVI, thánh Colomban, một đan sĩ đầy nhiệt huyết và hiếu thắng, đã lưu trú một thời gian để truyền giáo cho miền Vosges.
Sau thời gian đó mấy năm, đan viện nữ đầu tiên được thành lập tại Lorraine và trở thành một trong những tu viện nữ giàu có nhất Châu Âu : đây chính là gốc gác tập đoàn các Nữ Kinh Sĩ quý phái của Remiremont.

Remiremont
Thành phố các Nữ Kinh Sĩ

Ngày 02 tháng 02 năm 1576
Alix chào đời tại Remiremont, là con gái của Ông Jean Le Clerc và Bà Anne Sagay, và được thanh tẩy cùng ngày. Cô bé vui tính, thông minh và đa cảm, lại dồi dào sinh lực.
Có thể Alix biết ngôi nhà thờ và dinh thự tu viện trưởng, thuộc sở hữu các nữ kinh sĩ và đã nhiều lần cầu nguyện trong nhà thờ trước tượng Đức Bà Kho Báu, như có viết trong Tự Thuật :

Có thể cô đã xuống tầng hầm dưới nhà thờ, ngày nay được trùng tu tốt đẹp.
Người ta có thể dễ dàng thấy Cô rảo bước trên lối đi dưới hàng Cửa Vòm …
Alix xinh đẹp, thích khiêu vũ, giao du với các chàng thanh niên, vui vẻ tham gia các lễ hội mà các bà Nữ Kinh Sĩ tổ chức …
Một ngày kia, Cô bị bệnh phải nằm nhà. Để giết thì giờ, Cô đọc một cuốn sách mà một chàng trai đã nghịch ngợm thảy lên giường Cô.
Đọc xong cuốn sách, Cô đi xưng tội, và chiêm bao thấy Đức Mẹ gọi Cô và nói :

Nhưng rồi Alix lại trở về với lối sống ăn chơi, tuy rằng giữa tất cả những cuộc vui như thế cô cảm thấy không giống như trước nữa :

Và rồi có một dịp tốt để rời khỏi Remiremont : cha Cô lâm bệnh, nên gia đình quyết định trở về quê quán

Hymont

Hai năm sau khi gia đình Le Clerc đã ổn định nơi ăn chốn ở, thì làng Mattaincourt, các Hymont một cây số, nghênh đón cha sở mới : Cha Pierre Fourier

Một ngày chúa nhật nọ, giữa thánh lễ trong nhà thờ Mattaincourt nhỏ bé, Alix bị chia trí bởi một cảnh tượng lạ thường. Khi ngước mắt lên, Cô thấy, như trong mơ, quỷ dữ đang dẫn đầu một đám thanh niên thiếu nữ rập rình theo sau nó theo một điệu vũ khúc. Bấy giờ Cô hiểu rằng Cô phải đổi đời.

Alix bắt đầu cầu nguyện nhiều hơn. Cô sẽ sống để làm gì đây ?
Cô cảm thấy cô đơn quá … Cô quyết định đi gặp cha sở Mattaincourt và trao gởi cho Cha ước muốn của mình là sống cho Thiên Chúa và cho tha nhân.
Vốn là người Lorraine với tính thận trọng, Cha Pierre Fourier để cho Alix kể hết sự tình, và ướm thử cho Cô hướng về phía các hội dòng đã sẵn có, như các Nữ Tu Clara ở Pont-à-Mousson chẳng hạn. Nhưng trong thâm tâm, Alix lại có một linh cảm khác :

Cha Pierre Fourier yêu cầu Alix đi tìm cho ra những đồng bạn, vì một mình cô không thể lập “một nhà mới”. Cha chờ Thiên Chúa ban cho một điềm lành.
Thế là đêm lễ Giáng Sinh 1597, Các cô Alix, Isabeau, Gante và Jeanne công khai tuyên bố ý định của mình tại nhà thờ Mattaincourt. Cha Pierre Fourier cho họ đọc một lời dâng hiến sơ khởi với Đức Maria, và Cha giải thích ý nghĩa biến cố này cho cộng đoàn giáo dân. Kể từ đây, các cô gái này sẽ dành thời giờ để cầu nguyện, và sẽ lo cho người nghèo trong giáo xứ. Các cô sẽ vào ở trong một “căn nhà nhỏ”, quà tặng của Bà D’Apremont, gần sông Madon và nhà Cha Sở.
Lại có một giấc chiêm bao khác tưởng chừng như chính Thiên Chúa gởi đến

Ngày 02 tháng 02 năm 1598
Alix được cảm nghiệm những giờ phút tràn ngập ánh sáng, một lần “được Thiên Chúa viếng thăm”, in sâu vào ký ức của mình

Lúc ấy, Alix vừa khấn giữ đức khiết tịnh “mà không hỏi ý ai” …
Cô đã từ khước thiên chức làm mẹ, thì đây, Đức Mẹ trao Hài Nhi cho Cô. Thật là niềm vui đầy chất người của hai tâm hồn hiền mẫu gặp nhau.
Đây cũng là lời trình thuật về một kinh nghiệm huyền nhiệm, một cuộc gặp gỡ với Thiên Chúa trong sâu thẳm cõi lòng. Vốn là người rất trầm lặng, Mẹ Alix sau này sẽ nói :

Mẹ cảm nghiệm một ánh sáng nội tâm rất lớn, được bình an sâu thẳm trong tâm hồn, một sự bình an chiếm lấy toàn diện con người … Mẹ sẽ không bao giờ quên cuộc gặp gỡ này, nó sẽ giúp Mẹ “nhìn thấy Chúa giữa tăm tối sáng ngời”.

Alix đón nhận Hài Nhi từ tay Đức Mẹ, ấy là để làm cho Người lớn lên nơi bản thân mình, là để cho Thiên Chúa làm Thiên Chúa nơi mình. Chẳng phải Thánh Gioan Tẩy Giả đã từng nói “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại …” đó sao ?

Trải qua bao thế kỷ, truyền thống Hội Dòng nhận ra trong thị kiến này của Mẹ Alix dấu chỉ ơn gọi riêng của mình, là sự nghiệp giáo dục. Đó là làm cho lớn lên, quan tâm đến sự sống, đến những gì làm nẩy sinh sự sống, những gì làm cho nó tăng trưởng …

Cha Pierre Fourier sẽ nói : “Các nữ tu sẽ dạy cho con gái biết sống và sống cho nên người”.
Cũng trong cùng thị kiến nội tâm ấy, Mẹ Alix được tình yêu Thiên Chúa chiếm trọn, cũng như nỗi khao khát truyền đạt những gì Mẹ biết về Người. Mẹ dấn thân sâu vào ơn gọi tông đồ của mình …

Một khi đã đón nhận Hài Nhi Giêsu từ tay thân mẫu Chúa, Mẹ Alix sẽ nhạy bén với tính chất người của Chúa, hiệp thông với Chúa trong cuộc đời tự hạ, khiêm tốn của Chúa.

Cha Pierre Fourier là người chứng kiến hành trình thiêng liêng của Mẹ Alix, với cái ước ao “lập một nhà mới”. Cha cầu nguyện xin Chúa soi sáng cho Cha hướng dẫn Alix và các bạn. Trong đêm 19 rạng sáng ngày 20 tháng giêng năm 1598, áp lễ thánh Xê-bat-ti-a-nô, trong khi Cha còn đang cầu nguyện trong căn phòng nhỏ nhà xứ mặc dù đã mệt và trời lạnh, thì Cha được Chúa đáp lời.

Vậy các nữ tu trẻ này sẽ là những cô giáo dạy học, cần thiết biết mấy cho xã hội thời đó tại Mattaincourt và những nơi khác. Con gái cũng phải được giáo dục, được học chữ để biết đọc biết viết, biết làm toán cộng trừ nhân chia. Chúng nó sẽ học giáo lý, rồi cũng phải biết thêu may để sau này có thể kiếm chút tiền nuôi gia đình nữa. Thánh Pierre Fourier xác tín tầm quan trọng của người mẹ trong gia đình, vì là người phải biết nuôi dạy con và hỗ trợ chồng cách hữu hiệu
Sau này, để kỷ niệm ơn mặc khải nói trên, Cha thánh sẽ viết thơ xin chị em cộng đoàn Metz cho học trò nhỏ các chị ăn bánh ngọt vào ngày lễ Thánh Xê-bat-ti-a-nô.

Đầu hè năm 1598
Lớp học đầu tiên khai giảng tại POUSSAY

Cộng đoàn nhỏ bé được một bà quý tộc ở Poussay hỗ trợ, nhưng các nữ tu phải đi giặt đồ mướn để kiếm sống, bởi vì trường học là miễn phí

Không bao lâu, những khó khăn ập xuống đầu Mẹ Alix từ tứ phía … Lại một lần nữa, Đức Maria đến giúp đỡ Mẹ :

Có những thiếu nữ khác xin Mẹ Alix được nhập đoàn với các bạn đầu tiên của Mẹ. Thế là những trường học khác được mở nhanh chóng. Mẹ vững vàng tin rằng Mẹ sẽ không bao giờ thiếu ơn lành của Chúa.

Các nữ tu trẻ trở về ở tại Mattaincourt sống chật hẹp quá. Bà D’Apremont tặng cho họ ngôi nhà nơi Bà đã chào đời tại Saint Mihiel. Cha Pierre Fourier chỉ định Mẹ Gante làm bề trên các chị em được bổ đi tới đó từ Mattaincourt.

Thế là năm 1602, một ngôi trường được thành lập tại Saint Mihiel.
Và “Năm 1603, Đức Hồng Y xứ Lorrain muốn chúng tôi đến Nancy” (§ 47)
Hai nữ tu Alix và Claude Chauvenel đến đó lập một cộng đoàn và mở một trường học cho con gái.
Có thể hai chị đã đi qua Cửa Đức Bà ( Cổng Craffe) để vào thành, và đi ngang trước Cung Điện các công tước,
rồi vào ở trong một căn nhà nhỏ hẹp, nằm trên con đường thời đó mang tên là đường Saint Julien, khởi điểm của Thành Mới đang được bắt đầu xây dựng. Ở đó, các chị mở một trường học chẳng bao lâu sẽ trở thành quá nhỏ.

Một hôm, Mẹ Alix mở một cửa số, chỉ cho chị Claude thấy một khu đất trống và tiên báo ở đó sẽ có một tu viện lớn với rất nhiều học sinh. Lúc ấy nghe có vẻ như là chuyện không thể có, nhưng mười lăn năm sau, lời tiên báo này đã trở thành sự thật.
Năm 1606, Mẹ Alix đã có thể mua một nhà khác mang tên là “Tu viện Đức Bà”, nơi học sinh tấp nập đến học. Khuôn viên này trước kia là một tu viện nên thật là thích hợp cho nữ tu đến ở. Ngôi nhà này nằm trong Cổ Thành, cách ngôi nhà thờ nhỏ Saint Evre không bao xa. Mẹ Alix khéo xếp đặt thời gian rảnh rỗi để đi giúp đỡ những gia đình túng thiếu trong các xóm lao động này. Mẹ thích chăm sóc họ, mang cho họ chén canh chén cháo … một cách rất tận tụy. Cha Pierre Fourier từ Mattaincourt luôn sẵn lòng đến Nancy thăm các chị em nữ tu, đồng thời Cha cũng đến đó để được soạn thảo Luật Sống cho các chị, có Mẹ Alix phụ tá.

Các nhà lần lượt được thành lập :
1604 tại Pont-à-Mousson
1605 tại Saint Nicolas-de-Port
1608 tại Verdun
1613 tại Châlons
1918 tại Bar-le-Duc
1619 tại Mirecourt

Được mời đi thành lập những cộng đoàn khác và mở những trường học, Mẹ Alix có khi rời Nancy cho những chuyến đi đầy chuyện bất ngờ. Ngày kia, đang khi Mẹ ngồi trên xe ngựa với vài chị em, một số hành khách muốn cản trở không cho Mẹ đi dự thánh lễ Chúa Nhật trong một làng nọ. Nhưng rồi ông đánh xe và hành khách ngỡ ngàng thấy mấy con ngựa dừng lại ở đầu làng, để chờ các chị nữ tu, vì dù thế nào họ cũng đã xuống xe.

Cuối cùng, tu viện đã được xây trong Thành Mới, ngay tại nơi mà Mẹ Alix đã có lần tiên báo trước đó.

Ngày 21 tháng 11 năm 1617,
Các chị nữ tu cử hành lễ mặc áo tại Đền thờ Saint Georges của Các Kinh Sĩ (ngày nay không còn), nơi có tượng “Đức Bà Tin Vui”, trước mặt Cha Pierre Fourier và Đức Antoine de Lenoncourt, Hồng Y xứ Lorraine.
Các chị xếp hàng theo thứ tự, đi qua gần ngôi nhà thờ nhỏ Saint Evre của thời đó, và tiếp tục lộ trình theo Đường Lớn để vào Tu Viện của mình.

Một năm sau, với tên dòng là Thérèse de Jesus, Mẹ Alix sẽ tuyên khấn ngày 02 tháng 12 năm 1618. Mẹ sẽ làm bề trên ở đó cho đến tháng 12 năm 1621, huấn luyện tập sinh cho đời sống tu trì và sứ mạng giáo dục. Mẹ được triều đình công tước đánh giá cao nhờ chiều sâu đức tin và đời sống thánh thiện của Mẹ.

Mẹ Thérèse de Jesus ngã bệnh nặng, nằm liệt giường. Mẹ vui mừng được gặp lại Cha Pierre Fourier vài ngày trước lễ Chúa Giáng Sinh. Ngày 09 tháng giêng năm 1622, Mẹ an nghỉ trong Chúa, tại Tu Viện Nancy, miệng thì thào :

Tất cả chị em trong cộng đoàn tề tựu quanh Mẹ, với Mẹ Agélique Milly, người con tinh thần và Bề trên của Mẹ.

Bức chân dung của Mẹ là tác phẩm của họa sĩ triều đình công tước, được thực hiện khi Mẹ nằm trên giường chết.

Và đây là di chúc thiêng liêng của Mẹ để lại cho chúng ta :

1972 : chị em nữ tu bị phân tán, các tu viện và trường ốc bị tịch thu rồi phát mại.

1947 : Mẹ Alix được phong chân phước.

1950 : Khi đào đất để xây một vũ trường, một nhóm sinh viên tìm lại được quan tài của Mẹ
dưới hầm nhà, nơi trước đó dùng làm tầng hầm dưới nhà nguyện các nữ tu trong tu viện cũ.
Quan tài bằng chì của Chân Phước Alix Le Clerc hiện nay được bảo tồn trong tầng hầm dưới nhà thờ Remiremont, trong khi hài cốt của Mẹ thì đặt ở nhà nguyện Trường Đức Bà tại Nancy. Chúa nhậm lời Mẹ chuyển cầu và ban nhiều ơn, đặc biệt cho những bà mẹ trẻ và trẻ em, hợp với lời mà một ngày kia Mẹ đã nghe nói bên tai.

Ngày nay, vẫn hãy còn có những nữ tu Dòng Đức Bà tiếp nối sứ mạng mà Thiên Chúa đã từng trao cho Alix Le Clerc